Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

Giăng 9:1-11: "Chúa Jêsus: Sự Sáng Của Thế Gian"


Giăng 9:1-11
Chúa Jêsus:
Sự Sáng Của Thế Gian

Phần giới thiệu: Là một thiếu niên, Robert Louis Stevenson bị cuốn hút vào công việc của người thắp đèn, ông cụ ra đi với một cái thang và một ngọn đuốc, lo thắp sáng các ngọn đèn đường trong ban đêm. Một tối kia ở Edinburgh, xứ Tô cách Lan, chàng thanh niên Robert đứng nhìn với niềm đam mê của trẻ con, bố mẹ anh đã nghe anh nói: "Nhìn kìa, nhìn kìa! Có một người đi ra xoi những lỗ sáng trong bóng tối tăm!"
Với một câu nói lạ lùng giống như trẻ con, Robert Louis Stevenson đã tóm tắt cuộc đời của Đức Chúa Jêsus Christ. Chúa Jêsus đã đến trong thế gian nầy và đã làm ra nhiều việc kỳ diệu lạ lùng lớn lao, tuy nhiên mục đích chính của Ngài là thắp sáng lên những lỗ hỗng lớn trong bóng tối tăm thuộc linh đang bao phủ thế gian nầy. Ngài đã đến để trở thành Sự Sáng Của Thế Gian, câu 5.
Trong phân đoạn nầy, nói thật chi tiết về sự chữa lành và ơn cứu rỗi của một người mù lòa, nghèo khó đang chiếu sáng cách rực rỡ. Trong khi chúng ta có cơ hội hôm nay, chúng ta hãy dành chút thì giờ rồi nhìn xem Chúa Jêsus: là Sự Sáng Của Thế Gian. Nếu bạn thấy mình đang ở trong bóng tối tăm sáng nay, tôi có mặt ở đây để nói cho bạn biết rằng Chúa Jêsus có thể và sẽ dẫn bạn vào trong sự sáng nếu bạn chịu đáp ứng với sự kêu gọi của Ngài mà đến với Ngài bởi đức tin. Hãy chú ý, có ba lẽ thật quan trọng từ phân đoạn Kinh thánh nầy tỏ ra Chúa Jêsus là Sự Sáng Của Thế Gian.
I. NỔI KHỔ CỦA NGƯỜI KHIẾM THỊ (các câu 1-10)
A. Tình trạng mù lòa của ông ta (câu 1). Người nầy, theo Kinh thánh sinh ra đã bị mù. Theo suy nghĩ của tôi, đây là một trong những khuyết tật khủng khiếp nhất theo phần xác. Không bao giờ nhìn thấy mặt trời mọc, gương mặt của đứa trẻ, gương mặt của người thân sẽ trở thành một việc rất kinh khủng. Tuy nhiên, người nầy đã sống trọn cuộc đời của mình trong tình trạng tối tăm nầy.
(Minh họa: Tôi có thể nói, có một tình trạng mù lòa còn tồi tệ hơn là có đôi mắt khiếm thị? Còn tồi tệ hơn nữa là ở trong bóng tối thuộc linh. Và, đấy là chỗ mà toàn thể thế giới thấy mình đang tẻ tách ra khỏi Chúa Jêsus - II Côrinhtô 4:4. Nếu bạn chưa bao giờ tiếp nhận Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của mình, bạn đang ở trong bóng tối thuộc linh sâu đậm lắm sáng nay. Tuy nhiên, có hy vọng cho bạn đấy!)
B. Sự ra đời của ông ta (câu 2-3) Kinh thánh dường như chỉ ra người nầy ra đời không những bị khuyết tật, mà còn sống trong cảnh khó nghèo nữa. Sự chào đời của ông ta dường như là một việc rủi ro kinh khiếp lắm. Nhiều người sẽ nói rằng thà là ông ta đừng ra đời thì tốt hơn. Tuy nhiên, chúng ta thấy rằng Chúa Jêsus đã cảm nhận theo cách khác. Ngài nói cho các môn đồ biết rằng khuyết tật của người nầy đã được Đức Chúa Trời cho phép hầu cho Đức Chúa Trời có thể nhận lấy sự vinh hiển từ đời sống của người nầy.
(Minh họa: Đúng là một lẽ thật rất diệu kỳ! Con người cần phải nhận biết rằng Đức Chúa Trời có thể bắt lấy bất kỳ đời sống nào bất chấp đời sống ấy bị tội lỗi hủy phá là dường nào, cứu lấy đời sống ấy bởi ân điển của Ngài rồi đổi đời sống đó thành một việc phước hạnh và vui mừng không dứt! Rốt lại, mục đích của con người là phải tương giao với và làm vinh hiển cho Đức Chúa Trời – Êsai 43:7. Chúa Jêsus là chuyên gia trong việc tận dụng những đời sống cũ, lãng phí - II Côrinhtô 5:17).
C. Việc ăn xin của ông ta (câu 8) Người nầy không thể tìm được việc làm và kết quả là, ông ta phải ngồi ăn xin để có thức ăn và tiền bạc mà ông ta nhận được. Đây là một tình trạng đáng thương một khi phải sống trong đó. Người nầy không phải là người giàu có, rõ ràng là bố mẹ người vốn chẳng quan tâm mấy về cuộc sống của người – các câu 20-22. Đây là một bức tranh nói tới tình trạng khó nghèo tuyệt đối.
(Minh họa: Đây cũng chính là tình trạng mà từng tội nhân hư mất nhìn thấy bản mình (nam hay nữ) hôm nay. Nói theo cách thuộc linh, tẻ tách ra khỏi Chúa Jêsus, bạn đang bị phá sản trong vô vọng và chẳng có phương thế nào chu cấp mọi sự mà bạn có cần trên một cấp độ thuộc linh. Ồ, con người đang ra sức làm thỏa mãn chỗ ngứa thuộc linh đang ngự trị trong linh hồn họ. Họ tìm cách làm điều nầy qua ma túy, rượu chè, tình dục sai trái, v.v… Tuy nhiên, đây chỉ là những hình thức của việc ăn xin mà thôi. Sự bình an thuộc linh chơn thật sẽ chẳng được tìm thấy ở đâu hết trừ ra trong Thân Vị của Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài đã chịu đựng sự nghèo khổ để bạn và tôi được giàu có ở trong Ngài, II Côrinhtô 8:9. Chúa Jêsus đã chịu nghèo khó về thuộc linh, cũng như khó nghèo về vật chất, để bạn và tôi tận hưởng sự giàu có nhất trong mọi ơn phước thuộc linh lớn lao của Chúa. (I.e. Salvation. Eternal life, Heaven, Holy Spirit, Adoption, etc.)
I. Nổi khổ của người khiếm thị
II. CHỨC VỤ CỦA CHÚA QUYỀN OAI (các câu 11-38)
A. Ngài được tỏ ra với sự sáng – Khi Chúa Jêsus đi ngang qua, đời sống của người nầy được thay đổi cho đến đời đời. Trước tiên, Chúa Jêsus chữa lành cho ông ta khỏi khuyết tật theo phần xác. (Minh họa: Việc xức cho đôi mắt với đất sét và nước miếng sẽ gây ra sự kích thích cho đôi mắt. Khi Chúa Jêsus đến với tội nhân với quyền phép thuyết phục, Ngài gây ra sự kích thích cho tấm lòng và linh hồn. Đừng xem thường việc nầy! Vì, đây là phương thức duy nhứt cho bất kỳ ai để họ có thể được cứu, Giăng 6:44. Khi người nầy đi đến ao Silôê và rửa mắt mình, người đã được chữa lành về tình trạng mù lòa của mình. Hãy chú ý, khi người ta hỏi ông ta việc gì đã xảy ra, ông ta không hề nhắc tới nước miếng, câu 11. Tại sao không nhắc chứ? Chỉ vì ông ta không nhìn thấy sự việc diễn ra! Ông ta bị mù mà! Có một bài học ở đây cho chúng ta. Có những lúc khi Đức Chúa Trời đang hành động trong đời sống của chúng ta để tìm cách và đem chúng ta đến với chính mình Ngài. Thường thì chúng ta không thể nhìn thấy công việc của Chúa, và thậm chí sau khi chúng ta được cứu, có thể chúng ta không bao giờ nhận ra hết mọi việc nhỏ mà Đức Chúa Trời đã làm để đưa chúng ta đến tới chỗ được cứu).
Sau khi Chúa Jêsus phơi cho người nầy ra trước sự sáng vật lý, Ngài bắt đầu dẫn ông ta qua một loạt các biến cố đưa ông ta mặt đối mặt với việc Chúa Jêsus thực sự là ai. Có khả năng nhìn thấy với đôi mắt vật lý thì chưa phải là đủ đâu. Chúng ta cũng phải đến tận nơi mà ở đó chúng ta có khả năng nhìn thấy lẽ thật thuộc linh nữa kìa. Đấy là điều mà Chúa Jêsus đã làm ở đây. Hãy chú ý sự tiến triển mà người nầy đã trải qua khi ánh sáng bắt đầu chiếu rọi vào đời sống của ông ta.
1. Một người được gọi là Jêsus (các câu 10-12) Khi người ta hỏi ông nầy ai đã chữa lành cho ông ta, mọi sự ông ta biết, ấy là có một người tên là Jêsus. Khi ấy, có thể có cả ngàn người đàn ông, song chỉ có một người tên là Jêsus mà thôi.
(Minh họa: Đây là chỗ mà ai đó đang sống hôm nay. Mọi sự họ biết, ấy là những Cơ đốc nhân hết thảy đều phấn khích về một người có tên là Jêsus. Nhưng, chỉ biết một ít về Jêsus, hay có khả năng nói tới tên của Ngài thì chưa phải là đủ để cứu bạn đâu. Vì nếu bạn chưa biết Ngài tốt hơn thế, khi ấy bạn chưa nhìn biết Ngài chi hết! Nếu đấy là trường hợp, bạn cũng sẽ chưa có khả năng giúp nhiều người khác tìm gặp Ngài được đâu, câu 12).
(Minh họa: Đây là sự hiểu biết có hạn, song đấy là bước đầu tiên đi trên con đường cứu rỗi).
2. Ngài là một tiên tri (các câu 13-17) Khi người Pharisi nghe nói về phép lạ, họ đã gọi người mù đến rồi ra sức đào bới sự việc. Một số người trong họ bị chao đảo khi biết Chúa Jêsus đã làm phép lạ nầy trong ngày Sa-bát. Họ kết luận rằng nếu Ngài thực thi việc gì đó bị xem là công việc trong ngày Sa-bát, thế thì Ngài phải là một tội nhân. Họ đã hỏi han gã đã từng bị mù và ông ta nói rằng Jêsus là "một Tiên Tri". Nói khác đi, "Ngài là nhân vật mà người ta phải lắng nghe theo". Người nầy đã từng nghe theo Chúa Jêsus và sự vâng lời đó đã kết quả trong sự chữa lành mình. Vì lẽ đó, ông ta kết luận rằng Chúa Jêsus xứng đáng cho người ta phải nghe theo.
(Minh họa: Có nhiều người đã tiếp nhận sự sáng nhiều như thế nầy hôm nay. Dư luận của họ về Chúa Jêsus cho rằng Ngài là một con người khôn ngoan, một vị giáo sư lớn, một "người dẫn đường". Tuy nhiên, trước khi ơn cứu rỗi sẽ chiếu ra vinh quang quyền phép của nó sâu lắng trong linh hồn bạn, bạn sẽ phải nhận biết Ngài còn hơn cả Đấng dẫn đường nữa kìa. Bạn sẽ phải đến tại chỗ mà ở đó bạn nhìn thấy Ngài là "Đường Đi, Lẽ Thật và Sự Sống!", hoặc bạn sẽ chẳng bao giờ được cứu!)
3. Ngài là người của Đức Chúa Trời (các câu 18-33) Qua một loạt thắc mắc bởi người dòng Pharisi và một bài rao giảng tốt lành nơi phần của người nầy, ông ta dấy lên nơi phần kết luận rằng Jêsus là người của Đức Chúa Trời. Nghĩa là, Ngài là một người mà ai nấy phải chạy theo. Thậm chí ông ta hỏi người dòng Pharisi, bộ họ cũng muốn theo Ngài hay sao!?! Ông ta đã đạt tới mức tin rằng Jêsus là một nhân vật quan trọng, một Đấng đang hành động và đang phán dạy thay cho Đức Chúa Trời.
(Minh họa: Ông ta nói đúng, song chưa đủ đâu! Hạng người bị hư mất phải chuyển dịch từ chỗ Jêsus con người rồi nhận biết rằng Ngài cũng là Đức Chúa Trời nữa! Không những Ngài là người của Đức Chúa Trời, Ngài còn là Người-Trời, Giăng 1:1; 14. Một người bình thường không thể cung ứng ơn cứu rỗi cho hạng tội nhân. Muốn như thế thì cần phải có Đấng vừa là Trời vừa là Người cùng một lúc để trả giá đời đời cho tội lỗi của chúng ta và đời đời buông tha cho chúng ta khỏi án phạt đã treo trên đầu của chúng ta. Bạn phải đến tận chỗ mà ở đó bạn bằng lòng tiếp nhận Ngài là Đức Chúa Trời, hoặc giả bạn sẽ chẳng được cứu. Ngài còn hơn cả một Giáo sư, một nhà truyền đạo, một vị tiên tri, một người chuyên làm phép lạ, hay một gã nghèo khó tự đem thân mình chịu treo trên một cây thập tự. Ngài đã, và đang là Đức Chúa Trời trong xác thịt con người!)
4. Ngài là Con của Đức Chúa Trời (các câu 34-38) Sau cùng, Chúa Jêsus đến gặp người theo cách riêng và khi Ngài đến, Ngài tỏ ra lai lịch thật của Ngài cho người nầy biết. Ở điểm nầy, người xưng nhận Jêsus là Con của Đức Chúa Trời và được cứu cách vinh hiển. Người nầy đã tiến triển từ chỗ xem Jêsus là một người giữa vòng nhiều người, hay một người đáng được nghe theo, hoặc một người đáng được người ta bước theo. Giờ đây, ông ta nhìn thấy Chúa Jêsus là Đấng đáng được tin theo và đáng được thờ lạy. Ông ta nhìn thấy Ngài như Ngài vốn có thật vậy!
(Minh họa: Đây là phần kết luận mà người ta đạt được trước khi họ sẽ được cứu! Một, Ngài là Con của Đức Chúa Trời theo như Ngài đã phán, hay Ngài không xứng đáng với sự thờ phượng và với đức tin của chúng ta. Nếu Ngài không phải là Con của Đức Chúa Trời, thế thì bạn và tôi đã bị định phải xuống Địa Ngục sáng nay. Nếu Ngài không phải là Đấng mà Kinh thánh lo công bố ra, khi ấy trong mọi người, chúng ta là những kẻ khốn nạn nhất, I Côrinhtô 15:19. Sự tiến triển của con người nầy dẫn ông ta đi từ chỗ nhìn thấy Jêsus là "một người nhơn đức", đến chỗ nhìn thấy Ngài là "Người-Trời". Đây là chỗ mà ở đó hết thảy chúng ta đều phải đạt tới nếu chúng ta muốn mình được cứu. Có phải bạn đã đạt tới chỗ đó sáng nay?)
B. Ngài bị các cấp lãnh đạo trục xuất (câu 34)Khi người nầy từ chối không cúi đầu trước áp lực từ các cấp lãnh đạo tôn giáo, người bị trục xuất ra khỏi nhà hội của họ. Đối với chúng ta, điều nầy có thể chẳng là việc lớn lao cho lắm, song đối với người Do thái, đây là một sự tàn phá. Tuy nhiên, người nầy có lẽ là ba chìm bảy nổi bởi tôn giáo trong một thời gian dài khuyết tật của ông ta. Kể từ khi ông ta không thích ứng với hình thái thờ phượng của họ, có lẽ điều nầy không phải là một việc lớn đối với ông ta.
(Minh họa: Từ cách suy nghĩ của tôi, đây là việc tốt nhứt đã từng xảy ra cho ông ta. Bạn thấy đấy, tôn giáo có một phương thức truyền thụ cho người ta một lối suy nghĩ và thường thì hạng người tôn giáo không thể nhìn thấy Đấng Christ vì các tín điều của họ. Thực vậy, tôn giáo tẻ tách khỏi ơn cứu rỗi thì là một việc chết! Tôn giáo sẽ đưa bạn chẳng đi tới đâu ngoài ra Địa Ngục! Vì lẽ đó, cái điều tốt nhứt cho người nầy là ông ta đã bị các cấp lãnh đạo trục xuất).
(Minh họa: Câu chuyện kể lại về một người xưng mình là "có tôn giáo". Một người bạn nối khố xưa, là người biết rõ quá khứ xấu hổ của ông ta đã hay được tin tức, gọi điện cho ông ta, rồi nói: "Joe ơi, họ nói với tôi là ông có tôn giáo". Đáp: "Tôi chắc có đấy". Bạn ông đáp: "Thế thì tôi giả sử bạn sẽ đi nhà thờ mỗi Chúa nhật". Joe khẳng định: "Đúng rồi, tôi đã khởi sự cách đây 5 tuần và đã bỏ quên một buổi thờ phượng". "Và tôi giả sử bạn sẽ bỏ hút thuốc và uống rượu". Joe đáp: "Đã bỏ rồi". "Thực vậy, tôi không còn hút một điếu thuốc nào hết hay đụng tới một giọt rượu nào kể từ khi đó". Bạn ông dừng lại một chút. Sau cùng, khi nhớ lại Joe đã nợ ông một số tiền, ông gằn giọng nói: "Tôi cũng giả sử nhé, giờ đây ông đã có tôn giáo, ông sẽ trả hết mọi món nợ xưa kia chứ". Ở điểm nầy, Joe mới rộn lên: "Chờ tôi một phút đi! Đấy chẳng phải là tôn giáo mà ông đang nói tới; đấy là việc làm ăn mà!" Đây luôn luôn là vấn đề với tôn giáo, nó sẽ chẳng làm thay đổi ở bề ngoài, song nó không hề chữa được nan đề của tấm lòng).
(Minh họa: Tôn giáo có phương thức để phủ lấp Chúa Jêsus. Một cặp tân hôn trẻ quyết định tổ chức bữa tiệc rửa tội vào đêm trước lễ rửa tội cho đứa con của họ tại nhà thờ. Khi khách mời đến, đứa trẻ được đặt trên giường để nơi phòng khách. Một vài khách mời bước vào phòng, và, không để ý đến đứa bé, họ ném áo khoác của họ lên cái giường ấy. Không bao lâu thì đứa trẻ hoàn toàn bị mấy cái áo choàng nặng nề kia phủ kín. Sáng hôm sau, tạp chí thuật lại câu chuyện thê thảm của đứa trẻ đã bị che lấp đến chết trong bữa tiệc rửa tội của nó.
Có phải đây là những gì chúng ta đã làm không? Có phải chúng ta che đậy Con Trẻ với những bẫy dò tôn giáo và các vụ việc chính trị tầm phào? Có phải chúng ta đã quên phứt đi mục đích chính của chúng ta – truyền rao sứ điệp vinh hiển nói tới ơn cứu rỗi trong Đức Chúa Jêsus Christ? Có phải chúng ta che lấp Con Trẻ ở giữa chính Hội thánh của Ngài?)
(Minh họa: Đừng suy nghĩ một phút, sinh hoạt tôn giáo của bạn sẽ đưa bạn đến Thiên đàng hay vào mối quan hệ phải lẽ với Đức Chúa Trời. Sự cứu rỗi luôn luôn được đầy trọn bởi đức tin và không hề bởi việc làm của xác thịt – Êphêsô 2:8-9; Galati 2:16. Việc duy nhứt được cứu là đức tin đặt nơi Chúa Jêsus! (Minh họa: Ápraham – Rôma 4:22; Công Vụ các Sứ Đồ 16:31).
C. Ngài phấn khích về đời sống của Ngài (câu 25) Người nầy không phải là một nhà thần học, nhưng ông ta biết điều chi đã xảy ra cho ông ta theo cách riêng! Ông ta không thể lý giải được việc đã xảy ra, song ông ta biết rõ mình đã gặp Đấng có quyền lực tạo ra sự khác biệt đời đời trong đời sống của ông ta. Khi ông ta nhìn vào những gì ông ta đã sống và điều chi Chúa Jêsus đã làm trên đời sống của ông ta, ông ta còn hơn cả phấn khích nữa!
(Minh họa: Đây là sự thực trong đời sống của từng con cái của Đức Chúa Trời. Có thể bạn không hô to lên giống như người da đỏ Comanche. Có thể bạn không chạy lòng vòng nhà thờ giống như tay đua xe đạp, nhưng nếu bạn đã được cứu bởi ân điển của Đức Chúa Trời, bạn sẽ biết rõ điều đó và bạn sẽ không bao giờ quên điều đó! Tôi tin rằng quyền phép cứu rỗi của Đức Chúa Jêsus Christ là một việc rất phấn khích, bạn thấy sao?)
I. Nổi khổ của người khiếm thị
II. Chức vụ của Chúa quyền oai
III. SỨ ĐIỆP CỦA MỘT PHÉP LẠ SIÊU NHIÊN
A. Chúa Jêsus là sự sáng đang chiếu sáng (câu 5)Khi Ngài còn bước đi trên đất nầy, Chúa Jêsus đang thực thi công tác giải phóng con người ra khỏi bóng tối tăm. Tôi có thể nói Ngài vẫn còn đang làm công việc ấy hôm nay? Nếu bạn chưa được cứu, bạn có thể đến với Chúa Jêsus hôm nay và Ngài sẽ đem bạn ra khỏi bóng tối tăm và vòng nô lệ mà bạn đang thấy mình ở trong đó. Ngài vẫn là Sự Sáng đang chiếu sáng và là một Cứu Chúa cho hết thảy những ai chạy đến với Ngài – Mathiơ 11:28; Khải huyền 22:17.
B. Chúa Jêsus là Sự Sáng đáng phải tìm kiếm (câu 35) Sau khi người nầy bị trục xuất bởi người Do thái, Chúa Jêsus bèn đến gặp người. Đây là lý do tại sao Ngài đã đến – Luca 19:10. Có thể đây là trường hợp với bạn, tôn giáo sẽ không có được bạn, nhiều nhà thờ sẽ không muốn ở chung quanh bạn và nhiều người sẽ chẳng có việc gì phải làm với bạn, nhưng cho phép tôi nói cho bạn biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ yêu thương bạn như bạn vốn có vậy và sẽ cứu bạn bởi ân điển của Ngài nếu bạn chỉ đến với Ngài bởi đức tin mà cầu xin Ngài. (Minh họa: Ngài vẫn còn tìm kiếm nhiều linh hồn để cứu sáng nay!)
C. Chúa Jêsus là Ánh Sáng cứu rỗi (câu 38)Khi người nầy sấp mình xuống và tiếp nhận Chúa Jêsus, tôi dám chắc rằng ông ta đã quên đi những tháng ngày mù lòa và nổi đau của việc bị trục xuất khỏi nhà hội. Khi ông ta kêu cầu nhơn danh Chúa Jêsus, ông ta đã được cứu cho đến đời đời và được tiếp nhận vào trong một gia đình mà ông ta sẽ không bị dứt bỏ ra khỏi đó! (Minh họa: Có phải bạn nhận biết rằng mọi sự Đức Chúa Trời đang thực hiện trong việc cứu vớt tội nhân là một công tác đời đời? Giăng 10:28-29; I Phierơ 1:5).
Phần kết luận: Người nầy không hề mong rằng mình sẽ được lành và được cứu khi ông ta đứng dậy vào buổi sáng hôm ấy. Tôi dám chắc rằng ông ta dự tính sống ngày hôm ấy giống như bao ngày khác trước đó trong bức màn đen của bóng tối tăm. Ông ta không nhận ra là có một người tên là Jêsus là Đấng đã xua đuổi bóng tối đi đời đời ra khỏi đời sống của ông ta. Có nhiều người đang sống trong cùng khuôn khổ ấy hôm nay! Họ bị hư mất và sống trong chiều sâu của bóng tối thuộc linh thăm thẳm và họ thậm chí không nhìn biết Chúa Jêsus có thể buông tha họ cho đến đời đời. Nếu họ hiểu rõ điều nầy, họ cảm thấy đây là một việc quan trọng cho nhiều người khác chớ không phải cho bản thân họ. Xin cho phép tôi nhắc cho bạn nhớ sáng nay rằng Ngài sẽ cứu vớt người nào chịu đến với Ngài bởi đức tin thật đơn sơ. Thắc mắc là, bạn thích cái nào hơn, bóng tối tăm chăng? Hay sự sáng? Nếu bạn thấm mệt trong bóng tối, hãy đến với Chúa Jêsus rồi bước theo Ánh Sáng cứu rỗi vinh hiển của Ngài. Liệu bạn có chịu đến hôm nay không?

1 nhận xét: