Giăng 13:1-20
Chúa Jêsus: Người Tôi Tớ Khiêm Nhường
Phần giới thiệu:
Đêm cuối cùng chức vụ trên đất của Chúa Jêsus rất là sôi động. Ngài đã
dâng lên lời cầu nguyện trong vai trò Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm cao trọng
của Ngài, dạy dỗ các môn đồ Ngài nhiều lẽ thật có giá trị, giữ Lễ Vượt
Qua với các môn đồ và bị nộp vào tay của kẻ thù. Qua mọi sự nầy, Chúa
Jêsus biết rõ vào buổi sáng, Ngài sẽ đi lên đồi Gôgôtha và chịu chết
trên một cây thập tự vì cớ tội lỗi của nhân loại. Thuộc về Ngài là cái
chén cay đắng! Tuy nhiên, trước khi Ngài bắt đầu các biến cố của ban
chiều, trước khi họ ngồi vào bàn để cùng nhau dự bữa ăn cuối cùng, Chúa
Jêsus dành đôi chút thì giờ để dạy những người nầy một bài học về chức
năng tôi tớ vẫn còn phán dạy với chúng ta ngày nay. Trong mấy câu nầy,
Chúa Jêsus tỏ ra tấm lòng và sứ mệnh của Ngài. Ngài minh chứng cho mấy
người nầy thấy rằng Ngài không đến để cho người ta hầu việc, mà là để
hầu việc, Mác 10:45.
Khi tỏ mình ra là tôi tớ của loài người, Chúa Jêsus để lại cho chúng ta
một hình ảnh cụ thể nói tới loại tấm lòng mà chúng ta cần phải có đối
với tha nhân. Trong mấy câu nầy, giữa vòng nhiều việc khác, chúng ta sẽ
nhận ra ý muốn của Đức Chúa Trời cho đời sống của chúng ta, ấy là chúng
ta học tập để dâng mình vào sự phục vụ cho tha nhân. Khi chúng ta nhìn
vào mấy câu nầy hôm này, tôi thách bạn hãy để cho Chúa phán với tấm lòng
của bạn. Có lẽ bạn sẽ nhìn thấy chính mình như vốn có thực vậy hôm nay
và nếu bạn nhìn thấy như thế, bạn có thể đến với Chúa và để cho Ngài sửa
chữa bất cứ điều gì là sai trái trong đời sống của bạn. Chúng ta hãy
dành ra mấy phút và xem xét Chúa Jêsus: Người Tôi Tớ Khiêm Nhường.
I. CÔNG TÁC CỦA NGƯỜI TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG (các câu 1-5; 18-20)
A. Tình yêu của người tôi tớ khiêm nhường (câu 1) - Câu nầu cho chúng ta biết rằng Chúa Jêsus biết rõ Ngài đang ở gần kề với phần cuối chức vụ Ngài trên đất. Ngài biết rõ Ngài sắp sửa bước lên thập tự giá và chịu khổ vì cớ tội lỗi. Ngài biết rõ sự cuối cùng đang ở gần. Tuy nhiên, qua mọi sự đó, tấm lòng của Ngài vẫn miệt mài với tình yêu thương dành cho các môn đồ Ngài. Kinh thánh chép, Ngài cứ yêu họ "cho đến cuối cùng". Nghĩa là, Chúa Jêsus yêu họ một cách trọn vẹn, vô điều kiện và đời đời. Tình yêu của Ngài không hề phôi phai, thậm chí trong giờ khủng hoảng của chính Ngài.
(Minh họa: Đây đúng là sự khích lệ lớn lao dành cho bạn và tôi! Bạn thấy đấy, Chúa Jêsus yêu chúng ta với cùng loại yêu thương mà Ngài đã đem mà yêu các môn đồ. Giêrêmi cho chúng ta biết rằng đây là thứ tình yêu đời đời, Giêrêmi 31:3. Phaolô cho chúng ta biết chẳng có gì phân rẽ chúng ta ra khỏi tình yêu thương của Đức Chúa Trời, là tình yêu ở trong Đức Chúa Jêsus Christ – Rôma 8:38-39. Bất kể điều chi đang diễn ra trong đời sống của bạn và tôi, chúng ta được yêu thương một cách trọn vẹn, vô điều kiện và đời đời với tình yêu agape của Đức Chúa Trời Toàn Năng!)
B. Đời sống của người tôi tớ khiêm nhường (câu 3) - Câu nầy nói tới đời sống của Chúa Jêsus. Khi Ngài ngự đến trần gian nầy, Ngài đã đến như Đấng được Đức Chúa Trời sai phái để sống một đời sống vô tội rồi trở thành tội lỗi vì hạng người sa ngã, II Côrinhtô 5:21. Ngài đã hoàn tất mọi sự nơi thập tự giá và Ngài biết rõ ở đàng sau thập tự giá, Ngài sẽ trở về cùng Cha của Ngài và một lần nữa dự phần vào sự vinh hiển trên Thiên đàng.
(Minh họa: Chúa Jêsus vốn có một mục đích khi Ngài đến với trần gian nầy và mục đích đó là chịu chết vì cớ tội lỗi - Luca 19:10; Giăng 18:37. Lưu ý: Ngài đã hoàn tất mục đích của Ngài vì ích cho từng người một! Ngài đã làm như thế vì cớ tình yêu thương cao cả của Ngài dành cho bạn. Thực vậy, thập tự giá là minh chứng tuyệt đối, không thể tranh cãi về tình yêu của Ngài - Rôma 5:6-8! Bạn có thể bất kể đến mọi sự khác Đức Chúa Trời đã từng làm cho bạn rồi kể đấy là may mắn hay bất cứ chi, song bạn không thể rùng vai xem khinh sự chết của Chúa Jêsus trên thập tự giá vì cớ tội lỗi của bạn được! Thập tự giá đứng như một tấm bia kỷ niệm cho tình yêu đáng sợ của Đức Chúa Trời dành cho bạn và tôi).
C. Việc làm của người tôi tớ khiêm nhường (các câu 2, 4-5) – Trong mấy câu nầy, chúng ta thấy Chúa đang làm công việc của một nô lệ. Trong thời buổi ấy, theo thông lệ thì có một tôi tớ đến rửa chơn của quan khách. Nếu chủ nhà không cung ứng loại tử tế nầy, họ sẽ bị xem là kém văn minh và không hiếu khách. Rõ ràng, chẳng có tôi tớ nào sẵn sàng lo làm công việc nầy đối với Chúa Jêsus cùng các môn đồ của Ngài, vì vậy chính mình Chúa Jêsus đứng dậy rời khỏi bạn, bỏ áo xống ngoài của Ngài ra, tự Ngài lấy nước đổ vào chậu rồi bắt đầu rửa chơn của các môn đồ. Tôi có thể hình dung ra nổi kinh ngạc đầy dẫy tâm trí và trên gương mặt họ khi Chúa rửa chơn bẩn thỉu của từng người một. Tuy nhiên, bối cảnh nầy thật khó tả thay, Chúa Jêsus đang làm một việc ở đây chẳng ai biết hết trừ ra một trong số các môn đồ. Ngài đang rửa chơn của chính người mà sau đó, vào buổi tối ấy, đã nộp Ngài cho kẻ thù.
(Minh họa: Chúa Jêsus vốn biết rõ tấm lòng của Giuđa! Ngài biết rõ con người nầy chưa hề được cứu - Giăng 6:64; 70. Chỉ vì Satan "đặt" tư tưởng vào tấm lòng của Giuđa phải nộp Chúa không chỉ ra rằng không cứ cách nào đó Giuđa đã được cứu và rồi lạc mất ơn cứu rỗi của hắn. Vì chính mình Chúa Jêsus đã chỉ ra rồi Giuđa không phải là một trong số các môn đồ thật của Ngài!)
(Minh họa: Thay vì nhắm vào một vấn đề nhỏ trong phần lẽ đạo, thay vì thế chúng ta nên nhìn thấy lẽ thật quan trọng có ở đây. Lẽ thật ấy là đây, mặc dù Chúa Jêsus vốn biết rõ tấm lòng của Giuđa, mặc dù Ngài biết rõ mọi động lực của hắn, mặc dù Ngài biết rõ mọi tính toán của hắn, Ngài vẫn yêu thương hắn và hiến cho hắn vài cơ hội để ăn năn trước khi quá muộn. Thậm chí ở điểm nầy, cũng chưa là quá trễ cho Giuđa để được cứu. Hãy chú ý các câu 18 và 20-27. Trong mấy câu nầy, Chúa Jêsus tỏ ra nhiều lần cho Giuđa thấy rằng Ngài biết rõ hắn đang toan tính gì. Chúa Jêsus đang cung ứng cho Giuđa một cơ hội để xây đời sống của mình trở lại với Đấng Christ. Thậm chí Chúa Jêsus còn phục vụ Giuđa như một nô lệ phục vụ cho chủ mình vậy. Tình yêu của Ngài không hề lạt phai!)
(Minh họa: Đúng là một bài học cho từng người trong phòng nhóm nầy hôm nay, nhưng đặc biệt người nào đang sống ngoài Đức Chúa Jêsus Christ. Làm ơn hiểu cho rằng tình yêu thương của Ngài dành cho bạn sẽ không bao giờ chấm dứt! Bạn có thể từ chối từng nổ lực của Chúa Jêsus đang kêu gọi bạn chạy đến với chính mình Ngài, phải biết chắc rằng bất luận bạn bác bỏ mọi nổ lực của Ngài bao nhiêu lần, bạn sẽ không bao giờ dập tắt được tình yêu của Ngài dành cho bạn và cho linh hồn của bạn. Thực vậy, Ngài đã hạ chính mình Ngài xuống rồi vì ích của bạn, khi Ngài bước lên thập tự giá và chịu chết thay cho bạn!)
I. Công tác của người tôi tớ khiêm nhường
II. LỜI LẼ CỦA NGƯỜI TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG (các câu 6-11)
A. Một lời cho Simôn (các câu 6-9)
1. Cú sốc của Simôn Phierơ (các câu 6-7) – Khi Chúa Jêsus bước tới gần Simôn Phierơ, Phierơ đâm nghi ngay! Ông không thể tin nổi Chúa lại muốn phục vụ ông.
(Minh họa: Tôi đứng với sự kinh ngạc khi tôi xem xét mọi sự mà Chúa đã làm, đang làm và sẽ làm trong đời sống của tôi. Ấy là Ngài yêu thương tôi trỗi hơn sự hiểu biết của tôi. Rốt lại, chẳng có một công trạng nào nơi bất kỳ ai trong chúng ta để tán dương chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta nhận lấy điều mình đáng được, hết thảy chúng ta sẽ ở trong Địa Ngục hôm nay, nhưng cảm tạ Đức Chúa Trời, Ngài không ban cho chúng ta điều chúng ta đáng được, Ngài ban cho điều chúng ta không đáng được! Sự cứu rỗi và mọi ích lợi của ơn ấy là sản phẩm của ân điển Đức Chúa Trời. Chúng ta tận hưởng những gì chúng ta nhận lãnh, không phải vì chúng ta đáng được nó, mà vì Đức Chúa Trời ban nó cho mặc dù chúng ta không đáng được, Êphêsô 2:8-9. Hãy chú ý, chẳng có ai quá tồi tệ đối với ân điển cả - Rôma 5:20).
2. Sự ngoan cố của Simôn Phierơ (câu 8) – Khi Phierơ hay được Chúa Jêsus thực sự đang tính làm việc nầy, ông đáp ứng với ba lần tiêu cực. Thực vậy, ông thưa với Chúa: "Chúa sẽ chẳng, không, chẳng rửa chơn tôi bao giờ (you will never, no, never wash my feet!)" Điều nầy tương đương với sự bất kính. Rốt lại, điều kiện thứ nhứt của chức vụ môn đồ là vâng lời. Phierơ chỉ đang từ chối không phục theo Chúa và ông làm vậy qua sự tỏ ra khiêm nhường giả dối. Tuy nhiên, Chúa Jêsus nhắc cho ông nhớ đến một lẽ thật quan trọng. Trừ phi một người bằng lòng phục theo các mạng lịnh của Chúa, người ấy chưa có mối tương giao nào với Chúa cả - Giăng 14:15; 21. Vâng lời là minh chứng của tình yêu thương.
(Minh họa: Có thể chúng ta có khuynh hướng xấu hổ khi Chúa chúc phước cho chúng ta, vì chúng ta biết chúng ta không xứng đáng với sự nhơn từ và ân điển của Ngài. Tuy nhiên, đồng thời, chúng ta nên tiếp nhận các ân tứ của Ngài và hãy ngợi khen Ngài vì cớ chúng. Mối tương giao chơn thật với Chúa Jêsus được thấy chỉ nơi sự đầu phục khiêm nhường đối với chương trình của Ngài. Ngay cả khi chương trình ấy dường như chứa sự đối kháng với sự khiêm nhường).
3. Sự đầu phục của Simôn Phierơ (câu 9) – Khi Phierơ nghe thấy lời quở trách nhẹ nhàng nầy, ông sấp mình trước mặt Chúa rồi nói: "Nếu việc rửa chơn đem tôi đến gần với Ngài hơn, thế thì đừng dừng lại ở đó, nhưng hãy rửa hết thảy mình mẫy tôi!"
(Minh họa: Đây là thái độ thuận phục mà Đức Chúa Trời có thể chúc phước cho! Ngài muốn chúng ta có mặt ở nơi mà chúng ta luôn tìm kiếm ý muốn của Ngài trước bất kỳ một sự xem xét nào khác. Hãy suy nghĩ việc nầy trong một phút xem. Đâu là động lực của bạn chứ? Phierơ bị tác động bởi tư tưởng được đến gần Chúa hơn. Điều chi đang tác động bạn vậy? Nếu bạn làm hòa với Đức Chúa Trời, điều đó sẽ tác động bạn đấy! Nếu không phải như thế, ắt là có một căn phòng cụ thể dành cho sự cải thiện cách ăn ở của bạn với Chúa đấy).
B. Một lời dành cho mọi thánh đồ (các câu 10-11) – Chúa Jêsus đang nói cho Phierơ biết rằng khi một người đã tắm toàn thân rồi, louw, và chân người ấy lấm bụi đất khi đi trên đường, mọi sự người cần ở điểm nầy là rửa chơn thôi, niptw. Hình ảnh ở đây rất rõ ràng cho người tin Chúa. Khi chúng ta tiếp nhận Chúa Jêsus là Cứu Chúa của riêng mình, Ngài rửa sạch chúng ta đối với tội lỗi cho đến đời đời – Khải huyền 1:5; I Phierơ 1:18-19. Chúng ta đã được sạch rồi từ đầu cho đến chơn qua huyết thanh tẩy của Ngài. Tuy nhiên, khi chúng ta bước đi trong cuộc sống, chúng ta có khuynh hướng sa vào trong tội lỗi và chúng ta cần sự thanh tẩy. Không phải cho toàn thân, một khi đã được hoàn tất lúc chúng ta được cứu và có thể không bao giờ được lặp lại. Nhưng, chỉ vì vết uế đặc biệt chúng ta nhóm lại khi chúng ta phạm tội trong cách ăn ở hàng ngày của mình. Đây là chỗ 1 Giăng 1:7 - 2:2 thể hiện rõ ràng (1:7) Nhưng, nếu chúng ta đi trong sự sáng cũng như chính mình Ngài ở trong sự sáng, thì chúng ta giao thông cùng nhau; và huyết của Đức Chúa Jêsus, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta (1:8) Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta. (1:9) Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác. (1:10) Nhược bằng chúng ta nói mình chẳng từng phạm tội, ấy là chúng ta cho Ngài là kẻ nói dối, lời Ngài không ở trong chúng ta. (2:1) Hỡi con cái bé mọn ta, ta viết cho các con những điều nầy, hầu cho các con khỏi phạm tội. Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Đấng cầu thay ở nơi Đức Chúa Cha, là Đức Chúa Jêsus Christ, tức là Đấng công bình. (2:2) Ấy chính Ngài làm của lễ chuộc tội lỗi chúng ta, không những vì tội lỗi chúng ta thôi đâu, mà cũng vì tội lỗi cả thế gian nữa.
(Minh họa: Chúa Jêsus đang dạy cho chúng ta biết rằng chúng ta không cần phải “tái cứu”mỗi lần chúng ta phạm tội, nhưng chúng ta cần phải đến với Ngài để được tha thứ và phục hồi lại mối tương giao. Bạn thấy đấy, nếu bạn cứ lao mình vào trong tội lỗi, bạn sẽ cơi sâu khoảng trống giữa bạn và Chúa. Bí quyết cho sự vui mừng thuộc linh chơn thật là thực hành sự xưng ra tội lỗi và thất bại ở trước ngai ân điển. Bạn thấy đấy, Chúa Jêsus vẫn còn đang rửa chơn trưa hôm nay!)
(Minh họa: Chúng ta cần một tấm lòng giống như tấm lòng của David - Thi thiên 32:5: "Tôi đã thú tội cùng Chúa, không giấu gian ác tôi; Tôi nói: Tôi sẽ xưng các sự vi phạm tôi cùng Đức Giê-hô-va; Còn Chúa tha tội ác của tôi. Sêla").
(Minh họa: Làm ơn lưu ý rằng khi Chúa Jêsus phán các môn đồ đã được sạch, Ngài cũng biết rõ tình trạng của Giuđa! Thật là khó che giấu tình trạng của bạn đối với cặp mắt thấu suốt của Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài biết rõ chúng ta đang làm gì và Ngài biết rõ chúng ta sống rất tôn giáo. Ngài biết khi nào chúng ta sống giả hình, và Ngài biết lúc nào chúng ta không thành thực trong đức tin. Ngài biết trường hợp bạn có được cứu hay chưa!?! Bạn sẽ qua mặt được ai nấy trong chúng tôi, song bạn không bao giờ qua được ánh mắt của Chúa Jêsus!)
I. Công Tác Của Người Tôi Tớ Khiêm Nhường
II. Lời Lẽ Của Người Tôi Tớ Khiêm Nhường
III. SỰ KHÔN NGOAN CỦA NGƯỜI TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG (các câu 12-17)
A. Chúa Jêsus cung ứng một trường hợp (các câu 12-15) – Chúa Jêsus đề ra tiêu chuẩn bởi đó mọi người thuộc hạng tôi tớ của Ngài cần phải sống đời sống của họ. Trong hành động nầy của Chúa Jêsus, chúng ta có thể nhận ra Ngài bày tỏ cho các môn đồ thấy rằng hết thảy chúng ta đều mong muốn phục vụ lẫn nhau.
(Minh họa: Các môn đồ Ngài phạm phải việc tranh luận xem ai là lớn nhất trong Nước Thiên Đàng - Luca 22:24. hết thảy họ đều quan tâm AI sẽ lớn nhất trong Thiên Đàng, còn Chúa Jêsus nhắc cho họ nhớ rằng sự cao trọng thật là một sự nghịch lý rất lớn. Con người không bao giờ kiếm được sự tôn trọng của người khác bằng sự vâng phục bắt buộc, nhưng họ kiếm được sự tôn trọng của người khác bằng cách trước hết trở thành người đầy tớ - Mác 10:42-44: "Nhưng Đức Chúa Jêsus gọi họ mà phán rằng: Các ngươi biết những người được tôn làm đầu cai trị các dân ngoại, thì bắt dân phải phục mình, còn các quan lớn thì lấy quyền thế trị dân. Song trong các ngươi không như vậy; trái lại hễ ai muốn làm lớn trong các ngươi, thì sẽ làm đầy tớ; còn ai trong các ngươi muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi mọi người").
Chúa Jêsus phán rằng con đường dẫn tới sự cao trọng phải qua sự khiêm nhường. Đây là một trong những nghịch lý của đức tin! Có vài con đường khác nữa. Con đường sự sống phải đi qua sự chết. Con đường nhận lãnh là phải ban cho. Con đường dẫn đến sự cao trọng là phải bằng lòng trở thành đầy tớ cho nhiều người khác. Chúng ta hãy đối diện với sự nghịch lý ấy, chẳng có nhiều tôi tớ chơn thật phục vụ trong thời buổi nầy đâu. Mọi người, dường như là đang tìm kiếm nhận lãnh mọi sự mà họ có thể kia. Tuy nhiên, thái độ nầy đi ngược lại với thái độ của Chúa chúng ta. Ngài đã bằng lòng khiến chính mình Ngài trở nên tôi tớ của mọi người, và kết quả là, Đức Chúa Trời đã tôn cao Ngài và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh, Philíp 2:5-11!
B. Chúa Jêsus ban ra lời khuyên (câu 16) – Bài học ở đây rất đơn giản. Nếu Chúa Jêsus bằng lòng làm một người đầy tớ, thế thì tất cả các môn đồ Ngài cũng cần phải phục vụ cho tốt nữa.
(Minh họa: Hãy chú ý, Chúa Jêsus không phục vụ cho hạng người Ngài ưa thích đâu. Rửa chơn cho Giăng thì quá dễ rồi. Rốt lại, Giăng là "môn đồ yêu dấu". Tuy nhiên, Giăng và anh mình là Giacơ luôn luôn tìm cách lấn lướt hơn người khác. Còn về Simôn Phierơ thì sao? Ông là một người chối bỏ Ngài ba lần trước khi trời sáng. Còn Thôma? Ông là một người nghi ngờ lời nói của người khác và đã từ chối không chịu tin nơi sự sống lại của Chúa Jêsus. Còn về Giuđa? Ông là người vì 30 miếng bạc đã bán Chúa của mình cho kẻ thù. Chúa Jêsus không để cho bất kỳ một sự xét nét nào vầy lấy tình yêu thương hay sự phục vụ của Ngài! Ngài đối xử với họ hết thảy đều bình đẳng và, khi làm như vậy, đã dạy dỗ chúng ta một bài học rất có giá trị). (Minh họa: Hết thảy chúng ta đều có nhiều người mà chúng ta dường tiếp xúc với và chúng ta chẳng chút bối rối khi phục vụ hạng người nầy. Tuy nhiên, người tôi tớ thật phải học biết mình phải phục vụ mọi người và phục vụ họ với sự bình đẳng. Người tôi tớ thật không thiên về sự ưa thích, mà phải có tấm lòng của Đấng Christ và phải bằng lòng phục vụ kẻ thù mình cách sẵn sàng y như phục vụ cho bạn bè mình vậy!)
Mathiơ 5:43-48
43Các ngươi có nghe lời phán rằng: Hãy yêu người lân cận, và hãy ghét kẻ thù nghịch mình.
44Song ta nói cùng các ngươi rằng: Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi,
45hầu cho các ngươi được làm con của Cha các ngươi ở trên trời; bởi vì Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác.
46Nếu các ngươi yêu những kẻ yêu mình, thì có được thưởng gì đâu? Những kẻ thâu thuế há chẳng làm như vậy sao?
47Lại nếu các ngươi tiếp đãi anh em mình mà thôi, thì có lạ gì hơn ai? Người ngoại há chẳng làm như vậy sao?
48Thế thì các ngươi hãy nên trọn vẹn, như Cha các ngươi ở trên trời là trọn vẹn. (Chúng ta có thành thực nói sáng nay rằng chúng ta phục vụ mọi người như nhau? Không, nếu chúng ta cứ giữ sự thù hận. Không, nếu chúng ta nhớ tới những sự khinh suất. Không, nếu chúng ta cứ nghĩ đến bản thân mình cao hơn người khác).
C. Chúa Jêsus đưa ra một sự trông mong (câu 17) - Chúa Jêsus phán rằng nếu chúng ta biết mọi sự nầy, chúng ta sẽ có "phước" miễn chúng ta làm theo! Phước có nghĩa là "được phước". Khi chúng ta lấy tấm gương của Chúa Jêsus rồi đưa gương ấy ra chỗ hành động, chúng ta có thể dám chắc về ơn phước của Chúa giáng trên đời sống của chúng ta. Thực vậy, sẽ có một thời điểm khi chẳng có một sự vui mừng nào hơn là có khả năng nhơn danh Chúa mà phục vụ cho người khác!
(Minh họa: Như vậy, đừng phục vụ khi chúng ta biết chúng ta đang phục vụ một mục đích ngược lại. Vì nếu bạn biết điều lành mà không làm, thì là phạm tội - Giacơ 4:17!)
(Minh họa: Tại sao dường như chúng ta thấy khó khi phục vụ cho người khác? Tại sao điều đó dường căng thẳng quá như vậy chứ? Chúa Jêsus không hề có nan đề với việc phục vụ. Đối với Ngài phục vụ cho bạn và tôi thật tự nhiên giống như hơi thở vậy thôi. Nguyện Đức Chúa Trời giúp đỡ chúng ta phát triển tấm lòng của một tôi tớ. Nghĩa là, chúng ta cần phải đạt tới chỗ mà ở đó chúng ta biết quan tâm nhiều đến lợi ích của người lân cận hơn là lợi ích của chúng ta – Philíp 2:4. Chúng ta cần phải đạt tới chỗ mà ở đó chúng ta biết quan tâm nhiều trong việc khích lệ anh em mình hơn là lo cho chính mình. Tôi không biết chi về bạn, nhưng tôi có nhiều việc phải làm trong lãnh vực nầy!)
Phần kết luận: Chúa Jêsus để lại cho chúng ta một tấm gương tuyệt vời phải noi theo. Thuộc về Ngài là một đời sống được sống trong sự phục vụ cho tha nhân. Nếu bạn tóm tắt lại đời sống của bạn sáng nay, bạn có thành thực nói rằng có phải tha nhân đến trước mặt bạn trong suy nghĩ và trong sự phục vụ của bạn không? Bạn có thành thực nói rằng bạn đang bước theo tấm gương của Chúa với mọi khả năng tốt nhứt của bạn không? Hay, có thể giống như các môn đồ, bạn phải xưng rằng bạn thường phạm phải việc tự xem mình như hơn bao người khác. Hỡi anh chị em trong Đấng Christ, cho dù là thế nào đi nữa, có hy vọng và sự trợ giúp trong Đức Chúa Jêsus Christ.
Có thể lắm một số người ở đây sống giống như Giuđa. Bạn đang ở trong nhà thờ sáng nay bị vây quanh bởi bẫy dò của Cơ đốc giáo, tuy nhiên giống như Giuđa, bạn thực sự chưa hề được cứu bởi đức tin nơi Chúa Jêsus. Bạn có một cái tên cho biết bạn là một người thuộc về Ngài, nhưng bạn biết rõ sâu lắng ở trong lòng rằng bạn chưa thực sự nhìn biết Ngài. Cũng có hy vọng cho bạn nữa đấy! Giống như Giuđa, Chúa Jêsus yêu thương bạn và sẽ cứu bạn một khi bạn chạy đến với Ngài ngay bây giờ. Liệu bạn có đáp ứng giống như Chúa đang dẫn dắt bạn sáng nay không?
I. CÔNG TÁC CỦA NGƯỜI TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG (các câu 1-5; 18-20)
A. Tình yêu của người tôi tớ khiêm nhường (câu 1) - Câu nầu cho chúng ta biết rằng Chúa Jêsus biết rõ Ngài đang ở gần kề với phần cuối chức vụ Ngài trên đất. Ngài biết rõ Ngài sắp sửa bước lên thập tự giá và chịu khổ vì cớ tội lỗi. Ngài biết rõ sự cuối cùng đang ở gần. Tuy nhiên, qua mọi sự đó, tấm lòng của Ngài vẫn miệt mài với tình yêu thương dành cho các môn đồ Ngài. Kinh thánh chép, Ngài cứ yêu họ "cho đến cuối cùng". Nghĩa là, Chúa Jêsus yêu họ một cách trọn vẹn, vô điều kiện và đời đời. Tình yêu của Ngài không hề phôi phai, thậm chí trong giờ khủng hoảng của chính Ngài.
(Minh họa: Đây đúng là sự khích lệ lớn lao dành cho bạn và tôi! Bạn thấy đấy, Chúa Jêsus yêu chúng ta với cùng loại yêu thương mà Ngài đã đem mà yêu các môn đồ. Giêrêmi cho chúng ta biết rằng đây là thứ tình yêu đời đời, Giêrêmi 31:3. Phaolô cho chúng ta biết chẳng có gì phân rẽ chúng ta ra khỏi tình yêu thương của Đức Chúa Trời, là tình yêu ở trong Đức Chúa Jêsus Christ – Rôma 8:38-39. Bất kể điều chi đang diễn ra trong đời sống của bạn và tôi, chúng ta được yêu thương một cách trọn vẹn, vô điều kiện và đời đời với tình yêu agape của Đức Chúa Trời Toàn Năng!)
B. Đời sống của người tôi tớ khiêm nhường (câu 3) - Câu nầy nói tới đời sống của Chúa Jêsus. Khi Ngài ngự đến trần gian nầy, Ngài đã đến như Đấng được Đức Chúa Trời sai phái để sống một đời sống vô tội rồi trở thành tội lỗi vì hạng người sa ngã, II Côrinhtô 5:21. Ngài đã hoàn tất mọi sự nơi thập tự giá và Ngài biết rõ ở đàng sau thập tự giá, Ngài sẽ trở về cùng Cha của Ngài và một lần nữa dự phần vào sự vinh hiển trên Thiên đàng.
(Minh họa: Chúa Jêsus vốn có một mục đích khi Ngài đến với trần gian nầy và mục đích đó là chịu chết vì cớ tội lỗi - Luca 19:10; Giăng 18:37. Lưu ý: Ngài đã hoàn tất mục đích của Ngài vì ích cho từng người một! Ngài đã làm như thế vì cớ tình yêu thương cao cả của Ngài dành cho bạn. Thực vậy, thập tự giá là minh chứng tuyệt đối, không thể tranh cãi về tình yêu của Ngài - Rôma 5:6-8! Bạn có thể bất kể đến mọi sự khác Đức Chúa Trời đã từng làm cho bạn rồi kể đấy là may mắn hay bất cứ chi, song bạn không thể rùng vai xem khinh sự chết của Chúa Jêsus trên thập tự giá vì cớ tội lỗi của bạn được! Thập tự giá đứng như một tấm bia kỷ niệm cho tình yêu đáng sợ của Đức Chúa Trời dành cho bạn và tôi).
C. Việc làm của người tôi tớ khiêm nhường (các câu 2, 4-5) – Trong mấy câu nầy, chúng ta thấy Chúa đang làm công việc của một nô lệ. Trong thời buổi ấy, theo thông lệ thì có một tôi tớ đến rửa chơn của quan khách. Nếu chủ nhà không cung ứng loại tử tế nầy, họ sẽ bị xem là kém văn minh và không hiếu khách. Rõ ràng, chẳng có tôi tớ nào sẵn sàng lo làm công việc nầy đối với Chúa Jêsus cùng các môn đồ của Ngài, vì vậy chính mình Chúa Jêsus đứng dậy rời khỏi bạn, bỏ áo xống ngoài của Ngài ra, tự Ngài lấy nước đổ vào chậu rồi bắt đầu rửa chơn của các môn đồ. Tôi có thể hình dung ra nổi kinh ngạc đầy dẫy tâm trí và trên gương mặt họ khi Chúa rửa chơn bẩn thỉu của từng người một. Tuy nhiên, bối cảnh nầy thật khó tả thay, Chúa Jêsus đang làm một việc ở đây chẳng ai biết hết trừ ra một trong số các môn đồ. Ngài đang rửa chơn của chính người mà sau đó, vào buổi tối ấy, đã nộp Ngài cho kẻ thù.
(Minh họa: Chúa Jêsus vốn biết rõ tấm lòng của Giuđa! Ngài biết rõ con người nầy chưa hề được cứu - Giăng 6:64; 70. Chỉ vì Satan "đặt" tư tưởng vào tấm lòng của Giuđa phải nộp Chúa không chỉ ra rằng không cứ cách nào đó Giuđa đã được cứu và rồi lạc mất ơn cứu rỗi của hắn. Vì chính mình Chúa Jêsus đã chỉ ra rồi Giuđa không phải là một trong số các môn đồ thật của Ngài!)
(Minh họa: Thay vì nhắm vào một vấn đề nhỏ trong phần lẽ đạo, thay vì thế chúng ta nên nhìn thấy lẽ thật quan trọng có ở đây. Lẽ thật ấy là đây, mặc dù Chúa Jêsus vốn biết rõ tấm lòng của Giuđa, mặc dù Ngài biết rõ mọi động lực của hắn, mặc dù Ngài biết rõ mọi tính toán của hắn, Ngài vẫn yêu thương hắn và hiến cho hắn vài cơ hội để ăn năn trước khi quá muộn. Thậm chí ở điểm nầy, cũng chưa là quá trễ cho Giuđa để được cứu. Hãy chú ý các câu 18 và 20-27. Trong mấy câu nầy, Chúa Jêsus tỏ ra nhiều lần cho Giuđa thấy rằng Ngài biết rõ hắn đang toan tính gì. Chúa Jêsus đang cung ứng cho Giuđa một cơ hội để xây đời sống của mình trở lại với Đấng Christ. Thậm chí Chúa Jêsus còn phục vụ Giuđa như một nô lệ phục vụ cho chủ mình vậy. Tình yêu của Ngài không hề lạt phai!)
(Minh họa: Đúng là một bài học cho từng người trong phòng nhóm nầy hôm nay, nhưng đặc biệt người nào đang sống ngoài Đức Chúa Jêsus Christ. Làm ơn hiểu cho rằng tình yêu thương của Ngài dành cho bạn sẽ không bao giờ chấm dứt! Bạn có thể từ chối từng nổ lực của Chúa Jêsus đang kêu gọi bạn chạy đến với chính mình Ngài, phải biết chắc rằng bất luận bạn bác bỏ mọi nổ lực của Ngài bao nhiêu lần, bạn sẽ không bao giờ dập tắt được tình yêu của Ngài dành cho bạn và cho linh hồn của bạn. Thực vậy, Ngài đã hạ chính mình Ngài xuống rồi vì ích của bạn, khi Ngài bước lên thập tự giá và chịu chết thay cho bạn!)
I. Công tác của người tôi tớ khiêm nhường
II. LỜI LẼ CỦA NGƯỜI TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG (các câu 6-11)
A. Một lời cho Simôn (các câu 6-9)
1. Cú sốc của Simôn Phierơ (các câu 6-7) – Khi Chúa Jêsus bước tới gần Simôn Phierơ, Phierơ đâm nghi ngay! Ông không thể tin nổi Chúa lại muốn phục vụ ông.
(Minh họa: Tôi đứng với sự kinh ngạc khi tôi xem xét mọi sự mà Chúa đã làm, đang làm và sẽ làm trong đời sống của tôi. Ấy là Ngài yêu thương tôi trỗi hơn sự hiểu biết của tôi. Rốt lại, chẳng có một công trạng nào nơi bất kỳ ai trong chúng ta để tán dương chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta nhận lấy điều mình đáng được, hết thảy chúng ta sẽ ở trong Địa Ngục hôm nay, nhưng cảm tạ Đức Chúa Trời, Ngài không ban cho chúng ta điều chúng ta đáng được, Ngài ban cho điều chúng ta không đáng được! Sự cứu rỗi và mọi ích lợi của ơn ấy là sản phẩm của ân điển Đức Chúa Trời. Chúng ta tận hưởng những gì chúng ta nhận lãnh, không phải vì chúng ta đáng được nó, mà vì Đức Chúa Trời ban nó cho mặc dù chúng ta không đáng được, Êphêsô 2:8-9. Hãy chú ý, chẳng có ai quá tồi tệ đối với ân điển cả - Rôma 5:20).
2. Sự ngoan cố của Simôn Phierơ (câu 8) – Khi Phierơ hay được Chúa Jêsus thực sự đang tính làm việc nầy, ông đáp ứng với ba lần tiêu cực. Thực vậy, ông thưa với Chúa: "Chúa sẽ chẳng, không, chẳng rửa chơn tôi bao giờ (you will never, no, never wash my feet!)" Điều nầy tương đương với sự bất kính. Rốt lại, điều kiện thứ nhứt của chức vụ môn đồ là vâng lời. Phierơ chỉ đang từ chối không phục theo Chúa và ông làm vậy qua sự tỏ ra khiêm nhường giả dối. Tuy nhiên, Chúa Jêsus nhắc cho ông nhớ đến một lẽ thật quan trọng. Trừ phi một người bằng lòng phục theo các mạng lịnh của Chúa, người ấy chưa có mối tương giao nào với Chúa cả - Giăng 14:15; 21. Vâng lời là minh chứng của tình yêu thương.
(Minh họa: Có thể chúng ta có khuynh hướng xấu hổ khi Chúa chúc phước cho chúng ta, vì chúng ta biết chúng ta không xứng đáng với sự nhơn từ và ân điển của Ngài. Tuy nhiên, đồng thời, chúng ta nên tiếp nhận các ân tứ của Ngài và hãy ngợi khen Ngài vì cớ chúng. Mối tương giao chơn thật với Chúa Jêsus được thấy chỉ nơi sự đầu phục khiêm nhường đối với chương trình của Ngài. Ngay cả khi chương trình ấy dường như chứa sự đối kháng với sự khiêm nhường).
3. Sự đầu phục của Simôn Phierơ (câu 9) – Khi Phierơ nghe thấy lời quở trách nhẹ nhàng nầy, ông sấp mình trước mặt Chúa rồi nói: "Nếu việc rửa chơn đem tôi đến gần với Ngài hơn, thế thì đừng dừng lại ở đó, nhưng hãy rửa hết thảy mình mẫy tôi!"
(Minh họa: Đây là thái độ thuận phục mà Đức Chúa Trời có thể chúc phước cho! Ngài muốn chúng ta có mặt ở nơi mà chúng ta luôn tìm kiếm ý muốn của Ngài trước bất kỳ một sự xem xét nào khác. Hãy suy nghĩ việc nầy trong một phút xem. Đâu là động lực của bạn chứ? Phierơ bị tác động bởi tư tưởng được đến gần Chúa hơn. Điều chi đang tác động bạn vậy? Nếu bạn làm hòa với Đức Chúa Trời, điều đó sẽ tác động bạn đấy! Nếu không phải như thế, ắt là có một căn phòng cụ thể dành cho sự cải thiện cách ăn ở của bạn với Chúa đấy).
B. Một lời dành cho mọi thánh đồ (các câu 10-11) – Chúa Jêsus đang nói cho Phierơ biết rằng khi một người đã tắm toàn thân rồi, louw, và chân người ấy lấm bụi đất khi đi trên đường, mọi sự người cần ở điểm nầy là rửa chơn thôi, niptw. Hình ảnh ở đây rất rõ ràng cho người tin Chúa. Khi chúng ta tiếp nhận Chúa Jêsus là Cứu Chúa của riêng mình, Ngài rửa sạch chúng ta đối với tội lỗi cho đến đời đời – Khải huyền 1:5; I Phierơ 1:18-19. Chúng ta đã được sạch rồi từ đầu cho đến chơn qua huyết thanh tẩy của Ngài. Tuy nhiên, khi chúng ta bước đi trong cuộc sống, chúng ta có khuynh hướng sa vào trong tội lỗi và chúng ta cần sự thanh tẩy. Không phải cho toàn thân, một khi đã được hoàn tất lúc chúng ta được cứu và có thể không bao giờ được lặp lại. Nhưng, chỉ vì vết uế đặc biệt chúng ta nhóm lại khi chúng ta phạm tội trong cách ăn ở hàng ngày của mình. Đây là chỗ 1 Giăng 1:7 - 2:2 thể hiện rõ ràng (1:7) Nhưng, nếu chúng ta đi trong sự sáng cũng như chính mình Ngài ở trong sự sáng, thì chúng ta giao thông cùng nhau; và huyết của Đức Chúa Jêsus, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta (1:8) Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta. (1:9) Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác. (1:10) Nhược bằng chúng ta nói mình chẳng từng phạm tội, ấy là chúng ta cho Ngài là kẻ nói dối, lời Ngài không ở trong chúng ta. (2:1) Hỡi con cái bé mọn ta, ta viết cho các con những điều nầy, hầu cho các con khỏi phạm tội. Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Đấng cầu thay ở nơi Đức Chúa Cha, là Đức Chúa Jêsus Christ, tức là Đấng công bình. (2:2) Ấy chính Ngài làm của lễ chuộc tội lỗi chúng ta, không những vì tội lỗi chúng ta thôi đâu, mà cũng vì tội lỗi cả thế gian nữa.
(Minh họa: Chúa Jêsus đang dạy cho chúng ta biết rằng chúng ta không cần phải “tái cứu”mỗi lần chúng ta phạm tội, nhưng chúng ta cần phải đến với Ngài để được tha thứ và phục hồi lại mối tương giao. Bạn thấy đấy, nếu bạn cứ lao mình vào trong tội lỗi, bạn sẽ cơi sâu khoảng trống giữa bạn và Chúa. Bí quyết cho sự vui mừng thuộc linh chơn thật là thực hành sự xưng ra tội lỗi và thất bại ở trước ngai ân điển. Bạn thấy đấy, Chúa Jêsus vẫn còn đang rửa chơn trưa hôm nay!)
(Minh họa: Chúng ta cần một tấm lòng giống như tấm lòng của David - Thi thiên 32:5: "Tôi đã thú tội cùng Chúa, không giấu gian ác tôi; Tôi nói: Tôi sẽ xưng các sự vi phạm tôi cùng Đức Giê-hô-va; Còn Chúa tha tội ác của tôi. Sêla").
(Minh họa: Làm ơn lưu ý rằng khi Chúa Jêsus phán các môn đồ đã được sạch, Ngài cũng biết rõ tình trạng của Giuđa! Thật là khó che giấu tình trạng của bạn đối với cặp mắt thấu suốt của Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài biết rõ chúng ta đang làm gì và Ngài biết rõ chúng ta sống rất tôn giáo. Ngài biết khi nào chúng ta sống giả hình, và Ngài biết lúc nào chúng ta không thành thực trong đức tin. Ngài biết trường hợp bạn có được cứu hay chưa!?! Bạn sẽ qua mặt được ai nấy trong chúng tôi, song bạn không bao giờ qua được ánh mắt của Chúa Jêsus!)
I. Công Tác Của Người Tôi Tớ Khiêm Nhường
II. Lời Lẽ Của Người Tôi Tớ Khiêm Nhường
III. SỰ KHÔN NGOAN CỦA NGƯỜI TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG (các câu 12-17)
A. Chúa Jêsus cung ứng một trường hợp (các câu 12-15) – Chúa Jêsus đề ra tiêu chuẩn bởi đó mọi người thuộc hạng tôi tớ của Ngài cần phải sống đời sống của họ. Trong hành động nầy của Chúa Jêsus, chúng ta có thể nhận ra Ngài bày tỏ cho các môn đồ thấy rằng hết thảy chúng ta đều mong muốn phục vụ lẫn nhau.
(Minh họa: Các môn đồ Ngài phạm phải việc tranh luận xem ai là lớn nhất trong Nước Thiên Đàng - Luca 22:24. hết thảy họ đều quan tâm AI sẽ lớn nhất trong Thiên Đàng, còn Chúa Jêsus nhắc cho họ nhớ rằng sự cao trọng thật là một sự nghịch lý rất lớn. Con người không bao giờ kiếm được sự tôn trọng của người khác bằng sự vâng phục bắt buộc, nhưng họ kiếm được sự tôn trọng của người khác bằng cách trước hết trở thành người đầy tớ - Mác 10:42-44: "Nhưng Đức Chúa Jêsus gọi họ mà phán rằng: Các ngươi biết những người được tôn làm đầu cai trị các dân ngoại, thì bắt dân phải phục mình, còn các quan lớn thì lấy quyền thế trị dân. Song trong các ngươi không như vậy; trái lại hễ ai muốn làm lớn trong các ngươi, thì sẽ làm đầy tớ; còn ai trong các ngươi muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi mọi người").
Chúa Jêsus phán rằng con đường dẫn tới sự cao trọng phải qua sự khiêm nhường. Đây là một trong những nghịch lý của đức tin! Có vài con đường khác nữa. Con đường sự sống phải đi qua sự chết. Con đường nhận lãnh là phải ban cho. Con đường dẫn đến sự cao trọng là phải bằng lòng trở thành đầy tớ cho nhiều người khác. Chúng ta hãy đối diện với sự nghịch lý ấy, chẳng có nhiều tôi tớ chơn thật phục vụ trong thời buổi nầy đâu. Mọi người, dường như là đang tìm kiếm nhận lãnh mọi sự mà họ có thể kia. Tuy nhiên, thái độ nầy đi ngược lại với thái độ của Chúa chúng ta. Ngài đã bằng lòng khiến chính mình Ngài trở nên tôi tớ của mọi người, và kết quả là, Đức Chúa Trời đã tôn cao Ngài và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh, Philíp 2:5-11!
B. Chúa Jêsus ban ra lời khuyên (câu 16) – Bài học ở đây rất đơn giản. Nếu Chúa Jêsus bằng lòng làm một người đầy tớ, thế thì tất cả các môn đồ Ngài cũng cần phải phục vụ cho tốt nữa.
(Minh họa: Hãy chú ý, Chúa Jêsus không phục vụ cho hạng người Ngài ưa thích đâu. Rửa chơn cho Giăng thì quá dễ rồi. Rốt lại, Giăng là "môn đồ yêu dấu". Tuy nhiên, Giăng và anh mình là Giacơ luôn luôn tìm cách lấn lướt hơn người khác. Còn về Simôn Phierơ thì sao? Ông là một người chối bỏ Ngài ba lần trước khi trời sáng. Còn Thôma? Ông là một người nghi ngờ lời nói của người khác và đã từ chối không chịu tin nơi sự sống lại của Chúa Jêsus. Còn về Giuđa? Ông là người vì 30 miếng bạc đã bán Chúa của mình cho kẻ thù. Chúa Jêsus không để cho bất kỳ một sự xét nét nào vầy lấy tình yêu thương hay sự phục vụ của Ngài! Ngài đối xử với họ hết thảy đều bình đẳng và, khi làm như vậy, đã dạy dỗ chúng ta một bài học rất có giá trị). (Minh họa: Hết thảy chúng ta đều có nhiều người mà chúng ta dường tiếp xúc với và chúng ta chẳng chút bối rối khi phục vụ hạng người nầy. Tuy nhiên, người tôi tớ thật phải học biết mình phải phục vụ mọi người và phục vụ họ với sự bình đẳng. Người tôi tớ thật không thiên về sự ưa thích, mà phải có tấm lòng của Đấng Christ và phải bằng lòng phục vụ kẻ thù mình cách sẵn sàng y như phục vụ cho bạn bè mình vậy!)
Mathiơ 5:43-48
43Các ngươi có nghe lời phán rằng: Hãy yêu người lân cận, và hãy ghét kẻ thù nghịch mình.
44Song ta nói cùng các ngươi rằng: Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi,
45hầu cho các ngươi được làm con của Cha các ngươi ở trên trời; bởi vì Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác.
46Nếu các ngươi yêu những kẻ yêu mình, thì có được thưởng gì đâu? Những kẻ thâu thuế há chẳng làm như vậy sao?
47Lại nếu các ngươi tiếp đãi anh em mình mà thôi, thì có lạ gì hơn ai? Người ngoại há chẳng làm như vậy sao?
48Thế thì các ngươi hãy nên trọn vẹn, như Cha các ngươi ở trên trời là trọn vẹn. (Chúng ta có thành thực nói sáng nay rằng chúng ta phục vụ mọi người như nhau? Không, nếu chúng ta cứ giữ sự thù hận. Không, nếu chúng ta nhớ tới những sự khinh suất. Không, nếu chúng ta cứ nghĩ đến bản thân mình cao hơn người khác).
C. Chúa Jêsus đưa ra một sự trông mong (câu 17) - Chúa Jêsus phán rằng nếu chúng ta biết mọi sự nầy, chúng ta sẽ có "phước" miễn chúng ta làm theo! Phước có nghĩa là "được phước". Khi chúng ta lấy tấm gương của Chúa Jêsus rồi đưa gương ấy ra chỗ hành động, chúng ta có thể dám chắc về ơn phước của Chúa giáng trên đời sống của chúng ta. Thực vậy, sẽ có một thời điểm khi chẳng có một sự vui mừng nào hơn là có khả năng nhơn danh Chúa mà phục vụ cho người khác!
(Minh họa: Như vậy, đừng phục vụ khi chúng ta biết chúng ta đang phục vụ một mục đích ngược lại. Vì nếu bạn biết điều lành mà không làm, thì là phạm tội - Giacơ 4:17!)
(Minh họa: Tại sao dường như chúng ta thấy khó khi phục vụ cho người khác? Tại sao điều đó dường căng thẳng quá như vậy chứ? Chúa Jêsus không hề có nan đề với việc phục vụ. Đối với Ngài phục vụ cho bạn và tôi thật tự nhiên giống như hơi thở vậy thôi. Nguyện Đức Chúa Trời giúp đỡ chúng ta phát triển tấm lòng của một tôi tớ. Nghĩa là, chúng ta cần phải đạt tới chỗ mà ở đó chúng ta biết quan tâm nhiều đến lợi ích của người lân cận hơn là lợi ích của chúng ta – Philíp 2:4. Chúng ta cần phải đạt tới chỗ mà ở đó chúng ta biết quan tâm nhiều trong việc khích lệ anh em mình hơn là lo cho chính mình. Tôi không biết chi về bạn, nhưng tôi có nhiều việc phải làm trong lãnh vực nầy!)
Phần kết luận: Chúa Jêsus để lại cho chúng ta một tấm gương tuyệt vời phải noi theo. Thuộc về Ngài là một đời sống được sống trong sự phục vụ cho tha nhân. Nếu bạn tóm tắt lại đời sống của bạn sáng nay, bạn có thành thực nói rằng có phải tha nhân đến trước mặt bạn trong suy nghĩ và trong sự phục vụ của bạn không? Bạn có thành thực nói rằng bạn đang bước theo tấm gương của Chúa với mọi khả năng tốt nhứt của bạn không? Hay, có thể giống như các môn đồ, bạn phải xưng rằng bạn thường phạm phải việc tự xem mình như hơn bao người khác. Hỡi anh chị em trong Đấng Christ, cho dù là thế nào đi nữa, có hy vọng và sự trợ giúp trong Đức Chúa Jêsus Christ.
Có thể lắm một số người ở đây sống giống như Giuđa. Bạn đang ở trong nhà thờ sáng nay bị vây quanh bởi bẫy dò của Cơ đốc giáo, tuy nhiên giống như Giuđa, bạn thực sự chưa hề được cứu bởi đức tin nơi Chúa Jêsus. Bạn có một cái tên cho biết bạn là một người thuộc về Ngài, nhưng bạn biết rõ sâu lắng ở trong lòng rằng bạn chưa thực sự nhìn biết Ngài. Cũng có hy vọng cho bạn nữa đấy! Giống như Giuđa, Chúa Jêsus yêu thương bạn và sẽ cứu bạn một khi bạn chạy đến với Ngài ngay bây giờ. Liệu bạn có đáp ứng giống như Chúa đang dẫn dắt bạn sáng nay không?